Chào mừng bạn đến với Blog cá nhân của Anthony Dương Nguyễn vie. Mến chúc bạn có những giây phút ý nghĩa!

SÁNG TÁC MỚI- CA KHÚC "VỀ BÊN MẸ TRÀ KIỆU"

NHẠC PHẨM MỚI YÊU THÍCH

BÀI VIẾT MỚI

Monday, November 18, 2019

NGOẠI TÌNH TRONG ĐỜI VỢ CHỒNG - Dương Văn Hạnh
Một chút suy nghĩ về ngoại tình trong đời sống vợ chồng: 
Có gia đình rồi mà vẫn đi tòm tem là TRĂNG HOA; xem chuyện ngoại tình như lẽ thường là ĐẠO ĐỨC KÉM; lợi dụng sự cô đơn, yếu mềm của người khác là HÈN; đem người khác ra để thử thách hôn nhân là DẠI; gạt cảm xúc vợ chồng sang một bên là ÍCH KỶ, con rô cũng tiếc con diếc cũng muốn là THAM LAM, nhân danh tình yêu rồi hại đời người khác là ĐÊ TIỆN ...
Cho nên, đừng bao giờ chơi đùa ai trong tình cảm,  nó là con dao hai lưỡi giết chết chính bạn và hạnh phúc của bạn!
Sinh ra trên đời đã khổ rồi, xin đừng làm khổ nhau thêm nữa. 
Chủ nghĩa độc thân hiện tại của tôi không phải là căn tính của một con người khi được chào đời. 
Nhưng việc chọn cho mình một đích đến hoàn hảo thì ở đời không gì là hoàn hảo.  Ăn thua bạn chọn được người bạn yêu thương,  và chỉ nơi ấy, con tim bạn cảm thức được sự THUỘC VỀ. Có như thế thì mọi lo âu,  khó khăn trong cuộc đời, bạn và người bạn yêu thương sẽ vượt qua được để tìm kiếm hạnh phúc cho mình.
Và HẠNH PHÚC cũng không tự nhiên tình cờ mà đến, nhưng là bạn phải ĐẤU TRANH.
--------++++-------
Tác giả : Dương Hạnh 
Facebook : https://www.facebook.com/anthonymariamystery/

Friday, November 8, 2019

SUY NIỆM TIN MỪNG (Mt 11, 28-30)-Anthony Dương Văn Hạnh-SDD Noviciate

“Anh em hãy mang lấy ách của tôi” (Mt 11, 29)
BƯỚC THEO THẦY, TÂM HỒN ANH EM SẼ HẠNH PHÚC
Anthony Dương Văn Hạnh

          Trong chú giải thánh kinh thì “mang lấy ách của tôi”- theo cách gọi của người Do Thái xưa là: Hãy nhận tôi làm thầy”, nghĩa là nhận lấy chính Đức Giê-su là Thầy của mình. Như thế, mang lấy ách của tôi là mang lấy chính Đức Ki-tô vào lòng, nhận Ngài làm thầy tối thượng. Chủ đề “bước theo thầy, tâm hồn anh em sẽ hạnh phúc” mà tôi chọn cũng nằm trong tinh thần đó.

          Theo Thầy trong tiếng anh thì gọi là “following Jesus”, còn trong tiếng la tinh là “Schuela Christi”-theo Đức Ki-tô. Mà theo Đức Ki-tô là trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài, nhìn nhận việc đi theo Chúa và gọi Ngài là Thầy; đó là một ân ban đến từ Thiên Chúa và triển nở dưới sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần, để ra đi rao giảng Tin mừng (Tông huấn Vita Consecrata). Như vậy “hãy mang lấy ách của tôi là một cách diễn tả việc bước theo Thầy Giê-su và nhận Ngài là thầy tối thượng của cuộc đời con.
          Chúa Giê-su nói tiếp: “Hãy học với tôi vì tôi có lòng nhân hậu và khiêm nhường”. Con không chỉ bước theo Thầy mà còn cần học những gì Thầy dạy nữa, những lời dạy ấy là- mến Chúa, yêu người (hai giới răn tóm gọn trong 10 Điều răn Ngài đã truyền dạy). Các điều răn ấy không bao giờ là lỗi thời hay phai nhạt, hay có thể tẩy xóa được, vì nó không chỉ được khắc trên bia đá mà còn được khắc bằng Máu Thập giá của chính thân thể Thầy Giê-su đó. Vậy thì đồng nghĩa là học nơi Thầy tình yêu và sự hy sinh, tha thứ, đồng cảm, chia sẻ cho những anh chị em đồng loại; học mang lấy những đau khổ, học giữ luật nhưng không câu nệ luật.
          Như thế, bước theo Thầy là con đang mang lấy ách của Thầy, là cùng với đó, con phải học ở Thầy tình yêu Chúa-yêu người qua các giới răn mà Thầy truyền dạy. Có như thế mới làm cho tâm hồn con cảm thấy hạnh phúc, bình an. Vì “ách của tôi êm ái, gánh tôi nhẹ nhàng” (Mt 11, 30). Theo Chúa thì dễ, gọi Chúa là Thầy cũng rất dễ (nên mới nói là “ách tôi êm ái”) nhưng việc thực hành và sống theo lời Thầy dạy ra sao, thì đó mới là vấn đề không dễ chút nào. Có chăng nói suông, nói phét thì nhiều hơn việc làm thực tế!
          Lời Chúa trong câu “ách tôi êm ái, gánh tôi nhẹ nhàng” có chăng là đúng, nếu con đặt tình yêu vào trong từng sự việc thì con sẽ thấy nhẹ nhàng và không nặng nhọc hay cảm thấy trì trệ trên đôi vai con. Nhưng nó sẽ hoàn toàn không đúng, nếu con đặt vào đó sự lười biếng, so đo tính toán thiệt hơn, và xem việc đi theo Chúa như là phong trào, và việc sống trong nhà Chúa như là một chốn khách trọ-chỉ biết tìm lợi cho bản thân, dẫm đạp lên người khác để đi, để được lợi cho bản thân mình với mục đích rất trần tục- TIỀN BÀ GÓA và DANH VỌNG. Như thế thì gánh của Chúa sẽ không còn nhẹ nhàng nữa, mà hoàn toàn trái ngược.
          Nếu một khi không còn thấy nhẹ nhàng nữa, mà chỉ thấy trĩu nặng trên vai, ê chề, thất vọng… thì đâu còn có bình an, hạnh phúc nữa đâu! Như thế thì người môn đệ theo Chúa nói chung, cách riêng là những người mục tử của Chúa sẽ không còn trái tim yêu, không còn mang lấy mùi chiên, lẩn trốn tiếp xúc với chiên, và cũng không còn cảm được những nỗi đau của con chiên nữa. Thay vào đó, người mục tử lại tìm những việc bên ngoài để che đi trách vụ chính của mình đã nhận trong ngày truyền chức. Vì thế, bước theo Thầy là phải đặt hoàn toàn, phó thác trong sự quan phòng của Thầy, chịu mang lấy Thập giá và tuân giữ mọi điều Thầy dạy trong tình yêu và hy sinh. Có như vậy, con sẽ thấy nhẹ nhàng, hạnh phúc, bình an.
          Tóm lại, “hãy mang lấy ách của tôi” như lời mời gọi con hãy sẵn sàng bước theo Thầy, chịu để Thầy giảng dạy, uốn nắn, gọt giũa; chịu lắng nghe và thực hành điều Thầy dạy với một tình yêu ở đó. Như thế con sẽ hạnh phúc trong hành trình bước theo Thầy. Còn không thì chỉ là nỗi đau và thất vọng; hay chỉ là những “tiếng kêu phèng phèng, chum chọe” khi gọi Chúa là Thầy hay khi tuyên xưng mình là người bước theo Thầy mà thôi.
          Lạy Chúa, xin Chúa cho con sẵn sàng bước theo Chúa, lắng nghe và thực hành trong tình yêu về các điều Chúa truyền dạy, để con xứng là người Ki-tô hữu, là môn đệ của Chúa giữa đời này, để được hạnh phúc với Chúa mai sau. Xin Chúa đừng để con “hữu danh vô thực”- đừng để con gắn một các mác theo Chúa mà lòng con khô khan, nguội lạnh, không yêu Chúa thực sự, chỉ tìm hư danh trong ê chề, trĩu nặng dưới cái mác là Tu sĩ, Giáo sĩ.


Wednesday, November 6, 2019

MƯỜI NĂM HỒNG ÂN

Với tâm tình 10 năm hành trình bước theo Đức Giê-su trong đời sống Thánh Hiến, nay vì ngã bệnh, tôi đành phải rẽ qua một lối mới trong cuộc đời. 10 năm trôi qua là cả một hồng ân lớn lao Thiên Chúa đã dành cho tôi. Cảm thức về tình yêu cao cả ấy, và tri ân Người nên tôi đã viết ra nhạc khúc này. Tuy lời thơ mộc mạc, đơn sơ cùng dòng nhạc nhẹ; tôi muốn gửi tâm tình mình qua bản nhạc này. Xin chia sẻ, nếu ai có thể giúp tôi phối và hát bản nhạc này, tôi xin cảm ơn và hậu tạ!




ĐỪNG TƯỞNG

ĐỪNG TƯỞNG


Đừng tưởng cứ núi là cao.. Cứ sông là chảy, cứ ao là tù
Đừng tưởng cứ dưới là ngu.. Cứ trên là sáng cứ tu là hiền
Đừng tưởng cứ đẹp là tiên.. Cứ nhiều là được cứ tiền là xong

Đừng tưởng không nói là câm.. Không nghe là điếc không trông là mù.
Đừng tưởng cứ trọc là sư.. Cứ vâng là chịu cứ ừ là ngoan
Đừng tưởng có của đã sang.. Cứ im lặng tưởng là vàng nguyên cây
Đừng tưởng cứ uống là say.. Cứ chân là bước cứ tay là sờ
Đừng tưởng cứ đợi là chờ.. Cứ âm là nhạc cứ thơ là vần
Đừng tưởng cứ mới là tân.. Cứ hứa là chắc cứ ân là tình
Đừng tưởng cứ thấp là khinh.. Cứ chùa là tĩnh cứ đình là to
Đừng tưởng cứ quyết là nên.. Cứ mạnh là thắng cứ mềm là thua
Đừng tưởng cứ lớn là khôn… Cứ bé là dại, cứ hôn… là chồng
Đừng tưởng giàu hết cô đơn.. Cao sang hết ốm, tham gian hết nghèo


Đừng tưởng cứ gió là mưa.. Bao nhiêu khô khát trong trưa nắng hè
Đừng tưởng cứ hạ là ve.. Sân trường vắng quá ai khe khẽ buồn…
Đừng tưởng thu lá sẽ tuôn.. Bao nhiêu khao khát con đường tình yêu.
Đừng tưởng cứ thích là yêu.. Nhiều khi nhầm tưởng bao điều chẳng hay
Đừng tưởng đời mãi êm đềm.. Nhiều khi dậy sóng, khó kềm bản thân.
Đừng tưởng cười nói ân cần.. Nhiều khi hiểm độc, dần người tan xương.
Đừng tưởng trong lưỡi có đường.. Nói lời ngon ngọt mười phương chết người
Đừng tưởng cứ chọc là cười.. Nhiều khi nói móc biết cười làm sao
Đừng tưởng khó nhọc gian lao.. Vượt qua thử thách tự hào lắm thay
Đừng tưởng cứ giỏi là hay.. Nhiều khi thất bại đắng cay muôn phần
Đừng tưởng nắng gió êm đềm.. Là đời tươi sáng hóa ra đường cùng
Đừng tưởng góp sức là chung.. Chỉ là lợi dụng lòng tin của người
Đừng tưởng cứ tiến là lên.. Cứ lui là xuống, cứ yên là nằm
Đừng tưởng rằm sẽ có trăng..
Trời giăng mây xám mà lên đỉnh đầu
Đừng tưởng cứ khóc là sầu..
Nhiều khi nhỏ lệ mà vui trong lòng
Đừng tưởng cứ nghèo là hèn.. Cứ sang là trọng, cứ tiền là xong.
Đời người lúc thịnh, lúc suy
Lúc khỏe, lúc yếu, lúc đi, lúc dừng.
Bên nhau chua ngọt đã từng
Gừng cay, muối mặn, xin đừng quên nhau.
Ở đời nhân nghĩa làm đầu
Thủy chung sau trước, tình sâu, nghĩa bền
Ai ơi nhớ lấy đừng quên…!

Nguồn : (Sưu tầm)
Hình ảnh minh họa: Anthony
Tiêu đề bài thơ: Chủ blog tự đặt 

XIN HÃY SAI CON