MỘT CHÚT TÂM TÌNH
NGÀY TRỌNG ĐẠI CỦA EM
"Tiếng người tôi yêu văng vẳng đâu đây, kìa chàng đang tới, nhảy nhót trên đồi, tung tăng trên núi.
Người yêu của tôi chẳng khác gì linh dương, tựa hồ chú nai nhỏ. Kìa chàng đang đứng sau bức tường nhà, nhìn qua cửa sổ, rình qua chấn song.
Người yêu của tôi lên tiếng bảo: “Dậy đi em, bạn tình của anh, người đẹp của anh, hãy ra đây nào!Tiết đông giá lạnh đã qua, mùa mưa đã dứt, đã xa lắm rồi.
Sơn hà nở rộ hoa tươi và mùa ca hát vang trời về đây. Tiếng chim gáy văng vẳng trên khắp đồng quê ta.
Vả kia đã kết trái non, vườn nho hoa nở hương thơm ngạt ngào. Dậy đi em, bạn tình của anh, người đẹp của anh, hãy ra đây nào!
Bồ câu của anh ơi, em ẩn trong hốc đá, trong vách núi cheo leo. Nào, cho anh thấy mặt, nào, cho anh nghe tiếng, vì tiếng em ngọt ngào và mặt em duyên dáng.” (Dc 2, 8-14)
_________
Tôi không dùng câu từ quen thuộc như: "Sự gì Thiên Chúa kết hợp thì loài người không được phân ly" (Mt 19, 3-12)
Tôi không dùng những lời thề hứa để áp đặt và làm cái bẫy hay mối ràng buộc không thuận, không phát xuất từ nội tâm sâu xa.
Tôi lại muốn đặt lên tấm hình một câu Kinh Thánh theo kiểu "không theo một mẫu giấy, mẫu thiệp nào". Cái gọi là "trào lưu" tôi gác lại. Xin gửi tặng người yêu thương thông điệp mới mà "rất cũ" : "Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương Anh Em" (Ga 13,34).
Những lời ngọt ngào của sách Diễm ca mà tôi trích lại ở trên như những lời mặn nông đôi bạn đã-đang-sẽ trao nhiều, trao hoài cho nhau trong hình trình đời sống gia đình. Hãy luôn làm "tươi mới", đổ thêm tình yêu vào để luôn mới và bền chặt. Kim chỉ nam là "Hãy yêu như Thầy đã yêu".
0 comments: